Tài xế vượt liên tục trên cao tốc – thói xấu hay lái giỏi?
Nhưng không! Suốt khoảng 3-4 phút sau, vẫn thấy đèn nháy vàng, và lần này còn kèm cả đá pha ầm ĩ. Gì thế này, làm gì mà như cảnh sát bắt tội phạm vậy. Tôi vẫn không nhường, đá xi-nhan trái như tỏ ý “Không nhường đâu ông ơi!!!”. Ôi chao, đáp lại là một tràng còi như thể “vợ tôi sắp đẻ, tránh ra, tránh ra”.
Bất kể xe chạy trước có đi ở tốc độ tối đa hay không, vẫn có một bộ phận tài xế xi-nhan, đá pha để vượt qua bằng được.
Ngày Quốc khánh đến cũng là dịp nghỉ lễ cho mọi người tranh thủ về quê, đi chơi cùng gia đình, bạn bè. Lượng xe lưu thông trên quốc lộ, đặc biệt là cao tốc sẽ gia tăng đột biến. Nhân việc này, tôi xin biên câu chuyện hầu độc giả cùng đọc và nhận xét.
Mỗi lần tôi về quê đều đi qua cao tốc Pháp Vân – Ninh Bình. Từ độ đoạn Cầu Giẽ – Ninh Bình làm xong, tôi thấy ưng cái bụng lắm, chăm chỉ về quê hẳn. Hết đoạn 100 km/h đầu Pháp Vân, sang cao tốc mới báo 120 km/h, ra khỏi trạm thu phí là lút ga “đóng” như chưa bao giờ được “đóng”, tốc độ như thế mới khoái, sướng sướng là!
Tôi thấy mình như đang ở Tây. Lại chả thế à, đường phẳng lỳ, toàn ôtô đời mới chạy phà phà, cây hai bên đường vươn cao, thẳng tắp, thỉnh thoảng lên cầu thấy hệ thống cột đèn cột điện giăng cũng thua kém gì các nước phát triển đâu. Túm lại là thích lắm. Chỉ trừ đúng một chuyện, là suốt ngày phải đan làn.
♦ Bạn đang đắn đo không biết tìm Mua bán xe Land Rover tại TpHCM, Mua bán xe Land Rover tại TpHCM, Mua bán xe Land Rover tại TpHCM, Xe Land Rover ở đâu cho chất lượng? Đến ngay Xe Land-Rover tại Tp.HCM để có cho mình những lựa chọn tốt nhất!
Tôi là người mê tốc độ nên mỗi khi lên cao tốc luôn chạy đúng mức tối đa cho phép là 120 km/h, nhưng có những người khác, còn muốn nhiều hơn thế. Đang ngả người thư giãn, chìm đắm trong bản nhạc dập dìu, hai tay đặt vô-lăng, chân để hờ ở phanh, cruise control đặt 120 km/h. Nhìn xa về trước cả 1-2 km vẫn không thấy bóng dáng xe nào, yên tâm rồi.
Ai ngờ chỉ chạy một đoạn vài km, bỗng dưng phát hiện trong gương chiếu hậu đèn vàng nhấp nháy. Hóa ra là ông phía sau. Lúc đầu tôi nghĩ, úi trời, chắc vừa lao lên tới đây, tưởng mình chạy dưới 120 km/h nên xin vượt. Tôi kệ, vượt gì mà vượt, hết nấc rồi!
Nhưng không! Suốt khoảng 3-4 phút sau, vẫn thấy đèn nháy vàng, và lần này còn kèm cả đá pha ầm ĩ. Gì thế này, làm gì mà như cảnh sát bắt tội phạm vậy. Tôi vẫn không nhường, đá xi-nhan trái như tỏ ý “Không nhường đâu ông ơi!!!”. Ôi chao, đáp lại là một tràng còi như thể “vợ tôi sắp đẻ, tránh ra, tránh ra”.
Ừ thôi thì nhường. Ô lạ thay, sau khi tôi nhường, anh ta vượt rồi nhưng cũng giữ đúng tốc độ 120 km/h. Ủa thế vượt để làm gì, lạ quá à nha!
Một người bạn tôi nói, đó là tâm lý của những người luôn muốn dẫn đầu. Những người này dù đi bộ, đi xe đạp, xe máy hay ôtô họ cũng muốn đi đầu. Họ sẽ không tách hẳn nhóm để đi một mình, chỉ đơn giản, muốn đi đầu, thế thôi.
Vậy đấy, vì những anh như thế này, mà tôi cứ đi ra đi vào hai làn xe. Tôi xin các anh, cho tôi nghe hết bài hát để thẩm thấu nghệ thuật được không?
♦ Đến với Xe Land-Rover tai Tp.HCM bạn sẽ tìm được những thông tin vô cùng chất lượng!
Leave a Reply